Ma trành, hay còn gọi là trành, là một loại ma quỷ trong văn hóa dân gian Việt Nam, đặc biệt phổ biến ở các tỉnh miền núi phía Bắc như Tuyên Quang, Hà Giang, Cao Bằng. Theo truyền thuyết, ma trành là linh hồn của những người bị hổ vồ chết, bị con hổ đó khống chế và trở thành tay sai cho nó, dẫn dụ những người khác vào rừng để hổ ăn thịt.
Nguồn gốc của ma trành
Nguồn gốc của ma trành là một vấn đề phức tạp, có nhiều cách lý giải khác nhau tùy theo từng vùng miền và dân tộc. Không có một câu trả lời duy nhất và chính xác, mà là sự đan xen của nhiều yếu tố văn hóa, tín ngưỡng và tâm linh.
Dưới đây là một số quan niệm phổ biến về nguồn gốc của ma trành:
Linh hồn người bị hổ vồ: Đây là quan niệm phổ biến nhất, đặc biệt ở miền núi phía Bắc. Người ta tin rằng, những người bị hổ ăn thịt sẽ không được siêu thoát, mà bị linh hồn con hổ khống chế, biến thành ma trành, làm tay sai cho hổ, dẫn dụ người khác vào rừng để hổ ăn thịt. Quan niệm này phản ánh nỗi sợ hãi của con người trước sức mạnh của tự nhiên, của loài hổ, đồng thời cũng là cách lý giải cho những vụ mất tích bí ẩn trong rừng sâu.
Hổ thành tinh: Ở một số vùng, người ta tin rằng ma trành là do hổ thành tinh biến thành. Những con hổ sống lâu năm, hấp thụ linh khí của trời đất, có thể biến thành người để dụ dỗ con người. Quan niệm này thể hiện sự sùng bái sức mạnh và sự huyền bí của loài hổ, đồng thời cũng là lời cảnh báo về những hiểm nguy tiềm ẩn trong tự nhiên.
Yêu quái trong rừng: Có những truyền thuyết cho rằng ma trành là một loại yêu quái sống trong rừng sâu, có khả năng biến hình, dụ dỗ con người. Chúng không nhất thiết phải liên quan đến hổ, mà có thể là những sinh vật huyền bí khác. Quan niệm này phản ánh sự phong phú của trí tưởng tượng dân gian, cũng như nỗi sợ hãi của con người trước những điều bí ẩn, không thể lý giải.
Ma quỷ, vong hồn: Trong một số trường hợp, ma trành được coi là một loại ma quỷ, vong hồn vất vưởng, không siêu thoát. Chúng có thể là do người chết oan, chết trong rừng, hoặc do những người có nghiệp chướng nặng nề.
Sản phẩm của tâm lý con người: Một số nhà nghiên cứu cho rằng, ma trành là sản phẩm của tâm lý con người, là sự phóng chiếu nỗi sợ hãi, lo lắng của con người trước những hiểm nguy trong rừng sâu.
Nguồn gốc của ma trành là một vấn đề phức tạp, đa dạng và không có một câu trả lời duy nhất. Nó phản ánh sự phong phú của văn hóa dân gian, tín ngưỡng và tâm lý của con người. Việc tìm hiểu về ma trành giúp chúng ta hiểu hơn về cách nhìn nhận thế giới của người xưa, cũng như những giá trị văn hóa tinh thần của dân tộc.
Đặc điểm của ma trành
Ma trành theo người dân Việt Nam, chúng thường có các đặc điểm sau:
Đa dạng, biến hóa khôn lường: Ma trành không bị giới hạn bởi một hình dạng cố định. Chúng có thể xuất hiện dưới lốt người bình thường, từ già trẻ, lớn bé, nam nữ đều có. Thậm chí, chúng còn mang hình hài kỳ dị, nửa người nửa thú, với móng vuốt, nanh vuốt sắc nhọn, hoặc đuôi, lông lá như hổ. Đặc biệt, khả năng biến hình của ma trành cực kỳ đáng sợ. Chúng có thể hóa thành người quen, bạn bè, thậm chí là người thân của nạn nhân để dễ dàng tiếp cận, tạo lòng tin rồi lừa gạt.
Thoắt ẩn thoắt hiện: Ma trành không hiện hữu rõ ràng, mà thường ẩn hiện hư ảo, lúc là bóng trắng lướt qua, lúc lại là tiếng gọi, tiếng khóc ai oán văng vẳng. Sự mờ ảo, khó nắm bắt này càng khiến ma trành trở nên đáng sợ hơn.
Ma trành hoạt động như thế nào?
Dẫn dụ, lừa gạt: Ma trành tồn tại với mục đích duy nhất là dụ dỗ con người. Chúng thường sử dụng lời lẽ ngon ngọt, hoặc tạo ra ảo giác, thôi miên để khiến con người mất phương hướng, đi lạc vào rừng sâu, nơi hổ đang rình rập. Ma trành chính là "cánh tay nối dài" của hổ, giúp hổ săn tìm con mồi một cách hiệu quả.
Hoạt động trong bóng tối: Ma trành ưa thích bóng tối và thường xuất hiện vào ban đêm. Bóng tối là "vũ khí" lợi hại của chúng, giúp che giấu hình dạng, tạo nên sự sợ hãi, đồng thời khiến con người mất cảnh giác, dễ dàng bị lừa gạt.
Ma trành sợ điều gì?
Theo quan niệm người xưa, hổ trành thường sợ:
Sợ lửa: Đây là điểm yếu chí mạng của ma trành. Ánh sáng, đặc biệt là lửa, có thể xua đuổi, làm chúng suy yếu. Chính vì vậy, người xưa thường mang theo đuốc, lửa khi vào rừng để phòng tránh ma trành.
Bị khắc chế bởi bùa chú: Ma trành có thể bị chế ngự bởi những loại bùa chú đặc biệt. Một số thầy mo, thầy cúng am hiểu về ma thuật có thể yểm, trừ tà, hoặc khắc chế ma trành.
Ma trành trong văn học Việt Nam
Ma trành là một đề tài thú vị trong văn học và văn hóa dân gian Việt Nam. Dưới đây là một số thông tin và gợi ý cho bạn:
Trong văn học
Truyện ngắn "Ma trành" của Phạm Duy Tốn: Đây là một tác phẩm kinh điển của văn học Việt Nam, kể về một người đàn ông tên là Thận đi rừng gặp ma trành. Truyện ngắn này khắc họa rõ nét sự sợ hãi của con người trước những thế lực siêu nhiên, đồng thời phản ánh hiện thực xã hội đương thời.
Tiểu thuyết "Thần Hổ" (1937) của Tchya (Đái Đức Tuấn): Tác phẩm này lấy bối cảnh miền núi phía Bắc, xoay quanh câu chuyện về một con hổ thành tinh và ma trành.
Tiểu thuyết "Ai hát giữa rừng khuya" (1942) của Tchya: Cũng khai thác đề tài ma trành và những bí ẩn của núi rừng.
Trong văn hóa dân gian
Truyền thuyết về ma trành ở Thanh Hóa: Người Mường ở vùng Thạch Thành, Thanh Hóa tin rằng, người bị hổ ăn thịt sẽ biến thành ma trành, dụ dỗ người khác cho hổ. Ma trành chỉ được siêu thoát khi đã dụ đủ người cho hổ.
Câu chuyện về ma trành và người thợ săn: Có nhiều dị bản khác nhau, nhưng nội dung chung là về cuộc đối đầu giữa người thợ săn gan dạ và ma trành xảo quyệt. Người thợ săn thường phải dùng mưu trí và lòng dũng cảm để chiến thắng ma trành.
Ma trành trong các câu chuyện kể bên bếp lửa: Ma trành thường xuất hiện trong những câu chuyện kể của người dân miền núi, nhằm răn dạy con cháu về sự nguy hiểm của rừng thiêng nước độc và nhắc nhở họ phải biết sống lương thiện.
Những câu chuyện rùng rợn về ma trành xuất hiện ở rừng Việt Nam
Ma trành và lão Tiều
Sương đêm dày đặc phủ kín những tán cây cổ thụ, gió rít từng cơn như tiếng gào thét ai oán. Giữa rừng sâu hun hút, chỉ có ánh lửa bập bùng từ chiếc đèn dầu trên tay lão Tiều soi tỏ một khoảng nhỏ. Lão đang trên đường về nhà sau một ngày săn thú, nhưng chẳng may lạc mất lối mòn.
Bỗng, lão nghe thấy tiếng gọi yếu ớt: "Cứu... cứu tôi với...". Lão Tiều giật mình, vội vã lần theo tiếng kêu. Dưới gốc đa cổ thụ, một người đàn ông nằm thoi thóp, quần áo rách rưới, máu me bê bết.
"Cụ bị làm sao thế?", lão Tiều lo lắng hỏi han.
Người đàn ông ho khan, giọng khản đặc: "Tôi bị thú dữ tấn công... May gặp được ông... Xin ông cứu giúp...".
Lòng thương người trỗi dậy, lão Tiều vội vàng dìu người đàn ông dậy. Nhưng khi vừa chạm vào người ông ta, lão bỗng rùng mình. Cơ thể lạnh ngắt như băng, đôi mắt sâu hoắm ánh lên tia nhìn quỷ dị.
"Ông... ông không sao chứ?", lão Tiều lắp bắp.
Người đàn ông cười khẩy, giọng nói biến đổi, the thé như tiếng mèo kêu: "Ta không sao... nhưng ngươi sắp chết rồi!".
Lão Tiều kinh hãi, nhận ra người đàn ông kia không phải người thường. Gương mặt hắn biến dạng, nanh vuốt mọc ra, gầm gừ như mãnh thú. Lão vùng vẫy bỏ chạy, nhưng đã muộn. Ma trành lao tới, quật ngã lão xuống đất.
Tiếng kêu cứu thảm thiết của lão Tiều vang vọng trong đêm tối, rồi nhanh chóng bị tiếng gió nuốt chửng. Sáng hôm sau, người ta chỉ tìm thấy chiếc đèn dầu vỡ nát bên gốc đa cổ thụ. Lão Tiều đã biến mất không dấu vết...
Câu chuyện về lão Tiều và con ma trành vẫn được người dân truyền tai nhau như một lời cảnh báo rùng rợn về sự nguy hiểm của rừng sâu.
Hổ trành ở bản Mường
Được rồi, nếu bạn muốn nghe một câu chuyện ghê rợn hơn, tôi sẽ kể cho bạn nghe về truyền thuyết ma trành ở bản Mường xa xôi, nơi mà bóng tối của rừng già luôn bao trùm lên những bí ẩn kinh hoàng.
Chuyện kể rằng, ngày xưa, ở bản Mường nọ có một cô gái tên là Miên, xinh đẹp nức tiếng. Một hôm, Miên theo cha vào rừng hái thuốc. Không may, cô bị lạc khỏi cha và bị một con hổ dữ vồ mất. Dân làng tìm kiếm khắp nơi nhưng không thấy tung tích, chỉ còn lại chiếc khăn thêu của Miên bên cạnh những dấu chân hổ.
Từ đó, những câu chuyện kỳ lạ bắt đầu xảy ra. Đêm đêm, người ta nghe thấy tiếng hát ai oán văng vẳng từ phía rừng sâu. Có người còn thấy bóng một cô gái mặc áo trắng thoắt ẩn thoắt hiện. Họ tin rằng đó là Miên, đã hóa thành ma trành.
Một đêm nọ, có một chàng trai trẻ tên là Khang, vì muốn chứng tỏ lòng dũng cảm, đã quyết định vào rừng tìm Miên. Khang mang theo một con dao sắc và một bó đuốc, men theo lối mòn mà Miên đã đi. Càng vào sâu trong rừng, không khí càng trở nên lạnh lẽo, âm u. Tiếng côn trùng rỉ rả hòa cùng tiếng gió rít qua kẽ lá tạo nên một bản nhạc rùng rợn.
Bỗng, Khang nghe thấy tiếng hát quen thuộc. Anh nhìn theo hướng phát ra tiếng hát, thấy một bóng trắng lấp ló sau bụi cây. "Miên phải không?", Khang gọi lớn. Bóng trắng quay lại. Đúng là Miên, vẫn xinh đẹp như ngày nào, nhưng đôi mắt cô giờ đây vô hồn và lạnh lẽo.
Miên tiến lại gần Khang, giọng nói ngọt ngào: "Khang, anh đến tìm em sao?". Khang chưa kịp trả lời, Miên đã lao vào anh, lộ ra bộ mặt gớm ghiếc của ma trành. Móng vuốt sắc nhọn của cô cào cấu vào người Khang, máu tuôn xối xả. Khang hoảng sợ, vung dao chém loạn xạ, nhưng không thể làm gì được ma trành.
Tiếng kêu cứu của Khang vang vọng trong đêm tối, rồi tắt hẳn. Sáng hôm sau, dân làng tìm thấy thi thể Khang nằm giữa rừng, đầy vết thương. Từ đó, không ai dám bén mảng vào khu rừng đó nữa. Câu chuyện về ma trành Miên trở thành nỗi ám ảnh kinh hoàng của người dân trong vùng.
Truyền thuyết về ma trành Miên không chỉ là một câu chuyện rùng rợn, mà còn là lời cảnh báo về sự tàn khốc của thiên nhiên và những thế lực siêu nhiên mà con người không thể nào lý giải được.
Ma trành luôn ám ảnh người dân sống ở gần những khu rừng hoặc các tiều phu vào rừng, hãy ghi nhớ những câu chuyện tâm linh này để đối phó với chúng nếu chẳng may bạn gặp phải. Chúc bạn có được những giấc ngủ ngon sau khi đọc truyện từ LIF Horror!
Comments